Last entry of 2009

Cái mặt đểu - Ming Ming - Minh Mèo

Đã lâu rồi tôi không còn cảm hứng để viết blog. Cứ mỗi lần muốn viết thật nhiều, muốn ghi thật nhiều, nhưng chỉ mới gõ vài câu lên là không còn cảm hứng để viết nữa.  Cuối cùng, những bản draft blog cứ nằm đó cả đống. Và tất nhiên, tôi cũng chẳng có thói quen ngồi đọc lại những gì mình đã viết. Và vì vậy, cảm xúc của tôi, chỉ còn được ghi ra bằng những câu ngắn ngủi trên Twitter và Facebook. Hôm nay, ngay lúc này, tôi ngồi một mình, chân vắt vẻo lên mặt bàn và cái lưng dựa vào cái ghế nằm ra với bóng đèn bàn duy nhất trong căn nhà tôi bên cạnh mấy cái bóng đèn led nháy sáng từ cái modem. Tôi thích vậy, cái cảm giác yên bình vô cùng. Tôi thích vậy, tôi thích cái cảm giác ấm áp từ cái bóng đèn vàng phát ra chứ không phải màu trắng lạnh lẽo từ những ngọn đèn Neon hay là những bóng đèn tiết kiệm điện. Và tất nhiên, một thứ không thể thiếu khi đang trong tư thế đó, một bài nhạc.

Đúng rồi, tôi bật ghế lại thẳng lên và click vào cái link một người bạn chat gởi qua Yahoo Messenger để vào Mp3 Zing. Giọng hát của Hồ Ngọc Hà vang lên, nhẹ nhàng, âm thanh từ cái laptop đủ lớn để tôi có thể nghe từng chữ, từng chữ lọt vào tai, từng hơi gió, tiếng nấc lên của giọng hát truyền cảm mà tôi vốn chẳng bao giờ phát hiện được trước đây

[audio:http://files.nguyenhoangminh.info/Music/Ho-Ngoc-Ha_Con-gio-thoang.mp3]
Cơn gió thoảng – Singer: Hồ Ngọc Hà – Composer: Quốc Dũng

Ngày nào em đến áo trắng ướt đẫm hơi sương chiều rơi
Tưởng là phút vui ôi như cơn mơ nỗi đau nghẹn lời
Buồn theo cơn gió những cánh lá rơi cuốn trôi về đâu
Nắng đã chìm sâu biết ta còn nhau

Và trong đêm tối lóng lánh những ánh sao rơi lặng im
Nhẹ như gió êm môi em run run hơi Thu ngọt mềm
Rồi bao cay đắng với những đớn đau xô đi tìm nhau
Bóng em dần sâu, núi đồi vút cao

Ôi những dấu yêu thương tháng năm in hằn lối quen
Xin gió mưa trôi đi để hồn chìm vào lãng quên

Người còn đi mãi biết có đến chốn không gian mù xa
Một ngày thoáng qua xin trong hư vô nhớ thương nhạt nhòa
Để ta vui sống với những trái ngang dấu chôn cuộc đời
Hỡi nhân tình ơi, hãy cười hãy vui

Lời bài hát, từng chữ, từng câu tự nhiên không hiểu sao hợp với tâm trạng tôi lúc này như vậy nữa. Nghe lui nghe tới, dường như càng nghe càng thấm. Rồi bỗng nhìn đồng hồ, sắp tới năm 2010 rồi ư? Thời gian quả thật đi nhanh thật. Hàng năm, tôi vẫn có thói quen viết lại những gì mình đã làm được trong năm vừa rồi và mục tiêu năm sắp tới. Nhưng năm nay thì chắc không. Có lẽ, năm vừa rồi có quá nhiều điều không tốt xảy ra, từ công việc, tình cảm và tài chính. Đôi khi muốn gục ngã. Nhưng có lẽ, do bản chất vốn khá lạc quan và sự động viên của một và người bạn, đặc biệt là người mà mình yêu nhất trên đời này, ba, nên vẫn còn trụ tới được bây giờ.

Mặc dù chỉ còn vài phút nữa, là năm 2009 sẽ đi qua, vẫn hi vọng năm 2010 sẽ tốt hơn, nhưng có quá nhiều sự kiện khiến lòng tin bị giảm sút. Mình cũng không tin vào những lời nói yêu đương, không còn tin vào những gì mà người ta hứa. Sống âm thầm hơn, và giỏi chịu đựng hơn.

Năm mới, sẽ bớt làm xuống và chăm sóc bản thân nhiều hơn, yêu mến bản thân nhiều hơn, du lịch nhiều hơn. Ngày mai, có thể sẽ xách ba lô đi đâu về miền Tây chơi du hí một mình. Có thể vậy.

PS: Cảm xúc lan man, và pha trộn lẫn lộn, nếu ai đọc cảm thấy không thích thú thì đừng đọc. Miễn comment nếu thấy khó chịu.

Cái mặt đểu - Ming Ming - Minh Mèo
Cười cái cho đời thêm vui, năm sau mọi thứ sẽ tốt hơn

8 thoughts on “Last entry of 2009

  • Chuc m nam moi tran day suc khoe, may man va doi dao tien bac. Nam nay xui du thu thi nam sau hen du thu….
    Vung tin buoc len phia truoc hen m!

  • Mọi việc không tốt trong năm 2009 đã trôi qua rồi. Chúc cho năm 2010 nhiều điều tốt đẹp sẽ đến với Minh!!

    Siêng viết blog lên tí nha. I love reading your blog. 😀

  • Trang web của một trí thức trẻ có vậy thôi ư?
    Đừng để thời gian trôi qua một cách vô ich! Hãy viết mỗi tuần một đề tài. Đửng để tài năng của mình mai một theo thời gian!

    bác Nga

  • Trang web của một trí thức trẻ có vậy thôi ư?
    Đừng để thời gian trôi qua một cách vô ich! Hãy viết mỗi tuần một đề tài. Đửng để tài năng của mình mai một theo thời gian!

    bác Nga

    • Dạ, con chào bác.

      Dạo này con bận quá nên không có viết hay update blog gì cả, chỉ update Twitter cho nhanh thôi bác à 😀

      Dạo này chắc bác vẫn khỏe chứ ạ?

  • I like the kind of yellow light too. It gives such an aura of warmth and pleasure.

    You’ve been great, but somehow don’t let the ashes of the past and the burden of everyday life melt your heart to stone.

    p/s : you looked so cute that time. ( even now :)) )

Để lại phản hồi