Đang ngồi dạo mấy trang web, đọc tí thông tin và đọc mấy bài báo thì chuông điện thoại bỗng kêu lên báo có tin nhắn. Cứ nghĩ là tin nhắn của ai đó nhắn chúc ngủ ngon.
Mở tin nhắn ra coi, không tin vào chính mắt của mình. Tự nhiên cảm giác nhớ nhà, cảm giác xúc động tự nhiên trào tới. Đầu mũi cay lên. Một tin nhắn vỏn vẹn chỉ 1 dòng tin nhắn:
Nhìn lên dòng From: Home, Ba me mà vô cùng ngạc nhiên. Ba mẹ đã già rồi, đâu biết bấm tin nhắn để gởi đâu, trước giờ mua máy di động cho ba mẹ xài để đề phòng bão lụt còn có cái mà liên lạc, ba mẹ chỉ biết mở máy và chọn tên trong danh sách vài tên rồi bấm gọi.
Ngạc nhiên, và xúc động, lấy máy gọi lại cho ba mẹ liền xem có phải là ba mẹ nhắn không hay mấy ông anh lấy máy nhắn. Gọi ra mới biết, tin nhắn đó là cả một kỳ công của mẹ.
Hôm qua, anh Bình ra Đà Nẵng họp, tranh thủ chạy ra Huế chơi với ba mẹ. Nguyên cả buổi chiều, ở nhà hướng dẫn cho mẹ cách bấm tin nhắn. Với tuổi 67, không dễ gì tiếp thu được mấy cái mới này. Cũng như cái điện thoại chữ nhỏ xíu, không quen bấm chữ kiểu này. Thế là mẹ ghi hướng dẫn bấm tin nhắn lại vào trong cuốn sổ.
Tối nay, mẹ dọn dẹp nhà cửa sau khi ăn tối. Mẹ vào phòng và mở cuốn sổ ra, tập bấm tin nhắn. Sau gần 1 tiếng loay hoay, cuối cùng cũng bấm được tin nhắn hoàn chỉnh và gởi cho con.
Có lẽ, có lẽ đã lâu lắm rồi, mình không có cảm giác này. Chỉ là 1 dòng chữ, nhưng mà chứa trong đó quá nhiều thứ, quá nhiều để có thể làm 1 đứa đã quen với cảnh sống 1 mình hơn 6 năm qua đột nhiên rơi nước mắt, giọt nước mắt sung sướng và hạnh phúc. Cảm giác như là mẹ ở bên cạnh đây. Cảm giác như gia đình ở đây. Ước gì, ước gì giờ này con có thể về nhà được và ở bên cạnh mẹ.
Sau một hồi, cũng nhắn lại được cho mẹ, 1 tin nhắn chúc ba mẹ ngủ ngon.
Cuộc sống là vậy, đôi khi, những điều nhỏ bé lại mang đến những niềm hạnh phúc lớn biết bao mà có lẽ, khó mà tìm được ở cuộc sống vốn bon chen và nghiệt ngã này.
Con cảm ơn mẹ, cảm ơn ba, cảm ơn về tin nhắn của mẹ. Con yêu ba mẹ.
Minh mèo thân mến,
Chỉ một dòng chữ thôi nhưng chứa đựng trong đó cả tấm lòng và sự quan tâm, yêu thương của Mẹ đối với bạn. Tin nhắn đó không thể coi là nhỏ, đúng không?
Entry dễ thương lắm. Chúc ngủ ngon.
thương mẹ nhỉ!
đôi khi nhận được một tin nhắn của mẹ, anh cũng xúc động như thế
cứ nghĩ mình thật tệ, ít khi nào nhắn tin cho người trong gia đình, kể cả khi đi chơi xa!
hi vong anh that su la nguoi con trong cau chuyen do…!
Sweet entry!
Chúc gia đình em luôn được nhiều hạnh phúc và bình yên!
Tội nghiệp ku, sống xa gia đình.
em thật cảm động,anh là một người con có hiếu ! chúc anh hạnh phúc , chúc bố mẹ anh sức khoẻ
Cho em póc tem ! Entry cảm động lắm !
Có khó gì đâu 1 tin nhắn nhưng chứa chan nhiều tình cám !
…
cũng hơi hơi cảm
cam dong that do a
Cho dù ta có là ai? làm gì? ở đâu? thì ba mẹ vẫn là người quan tâm ta nhất, lo lắng ta nhất, che chở ta nhất. Hãy giữ cho tròn đạo con em nhé!
wao boi*? vậy mơi’ noi’ đi đâu cung` ko bang` gia dinh` muh`
Hihi 1 dòng tin nhắn, bít bao nhiêu iu thương trong đó…
Cha…hom nay di long vong, vao day doc entry nay, thay xuc dong ghe do. Happy together nhe!
Hug you!
vừa đọc xong phần lễ trao giải entry, tìm và đọc. Thực sự xúc động.
Em cũng là một ngưởi con sống xa gđ nên có thể hiểu đc cảnh sống một mình nhưng em vẫn thấy rất vui và hạnh phúc khi bên cạnh mình vẫn luôn luôn có Bố Mẹ cạnh.Và anh cũng vậy.hãy cố gắng lên anh nhé đừng làm bố mẹ buồn nhé.
Chúc anh và gđ luôn luôn hạnh phúc!
Đọc entry này từ hồi bên blog Yahoo. Bi giờ đọc lại vẫn nguyên vẹn cảm xúc. Những người xa quê quen sống một mình có thể trông cứng rắn thế nhưng lúc nào trong lòng cũng cồn cào những thương yêu…
Hình như nhờ entry này mà hồi đó tôi bắt đầu dõi theo những chia sẻ nhiều cảm xúc của M. Đọc để tìm thấy sự đồng cảm 🙂
Be peacefully happy always!