Tonight, I celebrate my love for you

Trước khi em đọc những lời này, em hãy click vào link này, để download bài hát mà anh dành tặng cho em.

Em đã sẵn sàng chưa ? Mở máy bài nhạc này lên. Sau đó hãy tiếp tục đọc xuống dòng tiếp theo.


Em yêu

Trong những ngày này, anh như quay trở lại với những ngày đầu mình mới gặp nhau. Cảm giác được yêu như chưa yêu lần nào, cái cảm giác mà với anh, đến bây giờ, anh vẫn cảm thấy như nó mới chỉ xảy ra rất gần đâu đây.

Em à, anh nhớ em nhiều lắm.

Những đêm này, trong không gian tĩnh lặng dưới ánh đèn ngủ, căn gác nhỏ của tụi mình dường như được tái hiện lại rõ nét những ngày mình bên nhau.

Vén tấm rèm để nhìn xuống phòng khách, em đang ở đó, em ngồi đó

ngồi đó, xem Tivi.

Ánh sáng của chiếc bóng đèn đường rọi vào làm căn phòng không được thắp sáng bởi ngọn đèn nào bỗng dưng trở nên mờ mờ ảo ảo. Như chính cái thời khắc ngắn ngủi mà anh và em cảm nhận được tình yêu của nhau. Cái ngày mà tình cảm của anh được em chấp nhân.

Hai năm trôi qua…

Em không còn ở bên anh nữa. Anh không còn ở bên em nữa. Em không ngồi đó. Em không mặc chiếc áo pull sọc ngang dễ thương đó, em không còn hay mặc chiếc quần lửng màu xanh rêu đó, em không còn ngồi đây với anh…

Mưa vẫn rơi, rơi rả rích, em không còn ở đây với anh, để anh sưởi ấm em, ôm em trong vòng tay, và để rồi, mỗi lần sấm chớp, em lại co người lại và rúc đầu vào ngực anh như con mèo bé xíu nữa.

Mưa lớn hơn, đường xá ngập đầy. Em không còn ở đây nữa. Em không còn bị mắc mưa nữa, em không còn bị ngập nước nữa. Để anh được đón em về. Mỗi lần trời mưa, anh lại muốn đi qua đường Phan Đình Phùng, căn nhà số 30 vẫn còn đó, cho dù nó đã đổi thay, nhưng mỗi lần đi qua, nhìn vào, anh lại thấy được hình ảnh của em đứng đó. Em đứng đó, mặt buồn thiu, đường ngập cao hơn nửa đầu gối, xe em chết máy. Thương lắm em à.  Em nhắn tin cho anh khi anh chỉ vừa ăn được một miếng cơm tối. Điều duy nhất anh nghĩ đến là đến với em. Nhưng đường ngập thế, anh đi xe lên, để rồi 2 đứa cùng ngập à. Anh không biết tại sao, lúc đó anh lại có thể đạp xe đạp qua nhiều con đường, từ nhà anh, lên tới Lý Chính Thắng.

Kẹt đường.

Đông xe.

Nóng lòng gặp em.

Sợ em đợi lâu.

Đứng xuống.

Nhấc xe lên khỏi đầu, len lỏi qua bao nhiêu người, để rồi vượt qua 1 đoạn dài khỏi đám kẹt xe đang tắt máy xe vì biết còn lâu mới qua được.

Cuối cùng cũng tới. A để em đạp xe ra khỏi con đường ngập nước, anh đẩy xe em đi.

May thay tới chân cầu có anh thợ sửa xe. Người em mệt phờ người.

Mặt em tái mét vì lạnh.

Anh thương em lắm… Nhưng chẳng biết làm gì bây giờ.

Cố gắng để làm cho xe nổ máy.

Cuối cùng cũng nổ, em lên xe về nhà trước. Em mệt, em fải về nghỉ. Anh từ từ đạp xe về sau.

Đó là một kỷ niệm mà anh nhớ nhất, nhớ như in, đến nỗi từng hành động, từng cử chỉ của em dường như nằm ngay trước mắt.

Em yêu.

Anh là một người khô khan, anh không biết thể hiện tình cảm thế nào cho em cả. Nhưng một điều.

Anh yêu em

Anh yêu em

Anh yêu em

Anh yêu em, như chưa từng được yêu

Anh yêu em như thể chẳng còn ai trên đời này khác ngòai em.

Anh làm tất cả, vì em.

Hi vọng rằng. tình cảm của anh dành cho em sẽ giúp em vượt qua được mọi cám dỗ nơi đất khách quê người.

2 năm chưa phải là thời gian dài, nhưng cũng không phải là thời gian ngắn để mình hiểu nhau.

Anh hi vọng rằng mình sẽ có những kỷ niệm 3 năm, 4 năm…. và lâu hơn nữa

Anh luôn yêu em.

[Audio:Tonight-I-Celebrate-My-Love-Jazz.mp3|autostart=yes|loop=yes]

2 thoughts on “Tonight, I celebrate my love for you

Để lại phản hồi